TIẾNG HÁT TỪ HỐ THẲM NHÂN GIAN *thơ NGUYỄN THIẾU NHẪN Nhớ xưa ai viết khúc ca: “Thân sao như gánh hàng hoa Sớm qua chợ sớm, chiều qua chợ chiều!” Nhớ xưa đọc truyện Thúy Kiều Tiếng-kêu-đứt-ruột-mới nhiều đau thương Đời ta cũng lắm đoạn trường Nên thơ ta cũng đau thương dạn […]
Văn tế nghĩa sĩ trận vong
Than ôi! Trời Đông Phố vận ra sóc cảnh, trải bao phen gian hiểm mới có ngày nay; Nước Lô Hà chảy xuống Lương Giang, nghĩ mấy kẻ điêu linh từ thuở nọ. Cho hay sinh là ký mà tử là quy; Mới biết mạng ấy yểu mà danh ấy thọ. Xót thay! Tình dưới […]
Ngọn Nến Tắt Rồi
Nhạt nhoà chữ nghĩa theo mây khói, Bạc mệnh cung sầu khóc bể dâu. Một kiếp rong chơi tình chửa cạn, Đầy vơi ngàn chén hẹn mùa ngâu. Thanh xưa trầm tưởng hồn theo vết Ngọc vỡ – hoa rơi – máu chảy loang? Hạc trắng bay rồi thi khách biệt, Tiếng vàng đọng lại […]
TÌNH CA
T. ơi! Này lược, này trâm Cho em yêu dấu trăm năm tình nồng Chắt chiu nghĩa vợ. Tình chồng Trăm cài mái tóc bềnh bồng ngày xưa Lược tình chải mái tóc thưa Theo em từng bước sớm trưa độc hành Như là đang vẫn có anh Tay lùa mái tóc trăm năm tình […]
HƯƠNG TÓC CÒN BAY
Khi em trở lại vườn xưa Trái sầu đau ấy cũng vừa rụng rơi Khổ đau giờ đã câm lời Dù hương tóc cũ bên trời vẫn bay Từ em chao nhẹ bàn tay Anh ôm sợi gió, nhớ hoài cơn mưa Yêu em đời mỏi tay chờ Rồi em đi mất – tình ngơ […]
HÀNH BỐN MƯƠI
Lỡ gánh đàn gươm tráng sĩ hề Ngựa hồng mỏi vó gối chồn tê Trăm năm giấc mộng đời đã lỡ Một đi – tráng sĩ sẽ quay về. Tứ thập ngũ niên tựa bóng câu Đất khách lạnh lùng – hề tiêu dao Câu thơ buổi sáng – ngùi thương cảm Chén rượu chiều […]